Một thầy Đông y không ngại ngần gì nắm vững một số phương tễ để ứng dụng lâm sàng, nhưng bắt đầu từ Trọng Cảnh chế phương, tiếp đến các đời Đường, Tống, Nguyên, Minh, Thanh số thành phương không đếm xuể làm sao mà ghi nhớ thuộc lòng cho hết?
Vì vậy một thầy thuốc Đông y ưu tú, không cầu kỳ phải nắm số lượng thành phương nhiều hay ít mà ở chỗ khéo nắm vững một số có hiệu quả chính xác, qua sự trùng lặp những phương tễ mà có thể tuỳ cơ ứng biến gia giảm linh hoạt, đem những phương tễ có hạn để vận dụng, đó là ý nói “thành phương không ở số nhiều mà ở gia giảm”
Trần Thực Công đời Minh cũng từng nói: “Phương không ở số nhiều, lòng thiết tha thì linh hoạt” cùng một ý nghĩa với danh ngôn này
(Danh y danh ngôn tinh hoa)
Xem thêm: Chính khí